| Hằng năm, nhiều địa phương trên khắp nước ta, cứ đến mồng 5 tháng 5 âm lịch lại tổ chức ăn Tết Đoan Ngọ. | 
![]()  |  
| Tết Đoan Ngọ năm nay nhằm ngày 6/6/2011 | 
Vậy  Tết Đoan Ngọ là Tết gì? Theo sách “Phong thổ kí” thì Tết Đoan Ngọ được  gọi là Tết Đoan Dương. Đoan Ngọ là bắt đầu giữa trưa (Đoan: mở đầu, Ngọ:  giữa trưa). Còn Dương là mặt trời, là khí dương, Đoan Dương có nghĩa là  bắt đầu lúc khí dương đang thịnh.
Sở dĩ Tết này gọi là Tết  Đoan Ngọ, chính vì tháng 5 là lúc bắt đầu trời nắng to, khí dương đang  thịnh như mặt trời vào lúc giữa trưa. Theo quan niệm Đông phương thì  phương Nam là chính ngọ, mà ngọ là ngôi dương cho nên Tết này gọi là Tết  Đoan Dương. Ở Trung Quốc, họ gọi Tết Đoan Ngọ là Tết Trùng Ngũ vì là  hai con số 5 gặp nhau, mồng 5 tháng 5.
Ngày xưa, lúc ban đầu,  ngày Đoan Ngọ chỉ là ngày dân chúng cúng lễ để đánh dấu một thời tiết  mới, mừng sự trong sáng, quang đãng. Hơn nữa, giữa tiết hạ vì oi bức  thường có bệnh thời khí nên người ta hay cúng lễ để cầu an. Về sau này,  để thêm ý nghĩa, người ta lấy ngày đó làm ngày kỉ niệm Khuất Nguyên và  các thầy thuốc cũng nhân ngày đó để kỉ niệm hai chàng Nguyễn Triệu và  Lưu Thần vào núi Thiên Thai hái thuốc.
Khuất Nguyên làm chức Tả  Đồ nước Sở dưới triều vua Sở Hoài Vương bên Trung Quốc, có tài và liêm  chính. Về sau ông bị nhà vua truất bỏ. Để tả nỗi oán than, ông có viết  bài thơ Ly Tao nổi tiếng. Đến đời vua Tương Vương, ông còn bị đi đày vì  nhà vua nghe theo lời bọn xu nịnh. Ông buồn nhảy xuống sông Mịch La tự  vẫn. Hôm đó là ngày mồng 5 tháng 5.
Được tin đó, nhà vua vô cùng hối hận và thương tiếc, người dân làm cỗ đem ra bờ sông ném xuống nước cho ông hưởng.
Còn Lưu Thần và Nguyễn  Triệu là hai người đời nhà Hán, nhân ngày Tết Đoan Dương cùng rủ nhau  vào núi hái thuốc, gặp hai tiên nữ kết duyên. Sau thời gian nửa năm sống  nơi tiên cảnh với vợ tiên, hai người nhớ nhà đòi về. Giữ lại không  được, hai tiên nữ đành đưa tiễn chồng về quê cũ. Vì thời gian ở tiên  cảnh chỉ có nửa năm nhưng là mấy trăm năm ở cõi trần. Hai chàng thấy  phong cảnh quê nhà đã khác xưa, người quen thì đã ra người thiên cổ, hai  chàng bèn rủ nhau trở lại cõi tiên nhưng không được. Hai chàng ra đi mà  không thấy trở về...
Trong ngày Tết Đoan Ngọ,  thuở xưa ở các làng xã có tế thần ở đình, đền, ở thôn, xóm thì cúng ở  miếu. Tại gia đình thì sửa lễ cúng tổ tiên và cúng Thổ công. Lễ cúng là  phẩm vật toàn trái cây. Riêng các gia đình thầy thuốc còn có thêm lễ  cúng Thánh sư.
Sau lễ cúng Tết Đoan Ngọ  là các tục lệ như tục giết sâu bọ, tục nhuộm móng chân, móng tay, tục  tắm nước lá mùi, tục khảo cây lấy quả, tục hái thuốc vào giờ ngọ, tục  treo ngải cứu để trừ tà... Phần lớn các tục lệ trên nay đã được bãi bỏ,  chỉ còn giữ lại tục tắm nước lá mùi và tục đi hái lá thuốc. Nhiều địa  phương ở ven sông, ven biển thay vì tắm nước lá mùi thì đúng giờ ngọ họ  đi tắm sông, tắm biển gọi là tắm mồng 5.
Ở một số nơi còn giữ tục  tết thầy học, tết thầy lang trong dịp này để trả ơn sự dạy dỗ của thầy  giáo và đền ơn cứu bệnh của thầy lang.
Cũng như nhiều các lễ  tiết khác, Tết Đoan Ngọ nguyên sơ từ Trung Quốc truyền sang Việt Nam  nhưng đến nước ta được biến đổi mang một hình thức và ý nghĩa văn hoá  khác. Những tập tục trong lễ tết được xây dựng trên căn bản nhân nghĩa  và đạo đức truyền thống. Những tục lệ tết thầy giáo, thầy thuốc, biếu  tặng những người đã tri ân cho mình đã chứng tỏ rằng, lễ giáo của ta rất  được tôn trọng và những ân sâu nghĩa trọng không bao giờ quên.
Tết Đoan Ngọ ngày nay,  qua mọi biến đổi của thời cuộc vẫn tồn tại trong nhân dân với ý nghĩa  thiết thực và thiêng liêng của nó. Ăn Tết Đoan Ngọ, chúng ta cần tìm  hiểu giá trị và tinh thần của ngày Tết này...

No comments:
Post a Comment